Khi Nụ Cười Không Thực Sự Là Nụ Cười
Nụ cười luôn được đánh giá cao trong xã hội ngày nay, nó được gán cho sự vui vẻ, hạnh phúc và cũng được gán cho gần như mọi cá nhân khiến chúng ta cảm thấy có trách nhiệm phải cười để luôn tạo bầu không khí nhộn nhịp, tích cực không chỉ cho bản thân chúng ta mà còn để hài lòng xung quanh.
Bên cạnh đó, “khóc” - đối lập của nụ cười được cho là yếu đuối, kêu gọi sự thương hại, tiêu cực, và rất nhiều những tính từ xấu khác khiến cho nhiều người luôn phải trong trạng thái phòng thủ, luôn phải gồng mình lên để luôn mỉm cười, không rơi giọt nước mắt nào để nhận được những lời tán dương của người khác rằng bản thân họ là một người tích cực, luôn mang sự vui vẻ thay vì bị dè bỉu là đồ mè nheo, phiền phức, thích gây sự chú ý nếu như họ để lộ bất kì một giọt nước mắt nào.
Chính vì những điều như vậy, một số người đã dần quen với việc luôn nở nụ cười, thậm chí có những người đã phải đứng trước gương để tập cười sao cho thân thiện, họ làm vậy, cũng chỉ do mong muốn được hòa nhập cùng xã hội và không bị bỏ lại phía sau.
Nhưng, …
Nếu nụ cười không xuất phát từ sự vui vẻ, sự hài lòng, sự thỏa mãn, sự hạnh phúc, . . . thì…liệu đó có phải là một nụ cười thực sự? Hay đó chính là dấu hiệu của một trong các chứng rối loạn tâm lý mang tên “Trầm Cảm Cười”
“Trầm Cảm Cười” (Smiling Depression) là gì?
Đa số khi nhắc tới 2 chữ "Trầm Cảm", ta thường nghĩ đến hình ảnh những con người u uất, luôn muốn lảng tránh xã hội, hay gào thét, khóc lóc, tự làm đau mình hoặc những điều rất tệ khác. Tuy nhiên, cũng như sự khác nhau trong dấu vân tay ở mỗi người, biểu hiện của sự "Trầm Cảm" ở mỗi người sẽ khác nhau, có những người sẽ bộc lộ sự "Trầm Cảm" của họ bằng cách cười.
“Trầm Cảm Cười” là thuật ngữ chỉ những người đang sống với chứng trầm cảm bên trong nhưng lại luôn tỏ ra vui vẻ, hài lòng ở bên ngoài. Cuộc sống của những người mắc chứng “Trầm Cảm Cười” thậm chí còn phải khiến nhiều người tán dương vì sự tích cực và hoàn hảo mà họ nhìn thấy ở những người mắc chứng này.
“Trầm Cảm Cười” không được công nhận là một tình trạng của trầm cảm trong “Cẩm nang Chẩn đoán và Thống kê Rối loạn Tâm thần - DSM V”; tuy nhiên, một cá nhân với chứng “Trầm Cảm Cười” thường được phát hiện đang ở trong giai đoạn rối loạn trầm cảm nặng với các đặc điểm không điển hình.

Ai có nguy cơ mắc phải “Trầm Cảm Cười”?
Mặc dù tình trạng này có thể xuất hiện ở bất kỳ ai, bất kể tuổi tác, giới tính hay tính cách nào, nhưng những người có tính cách, cảm xúc, và tâm lý trong các nhóm bên dưới có thể dễ che giấu chứng trầm cảm của mình hơn. Những nhóm này bao gồm:
Chủ nghĩa hoàn hảo: Những người có tính cách này thường hay lo lắng rằng liệu bản thân họ có thể đáp ứng được các tiêu chuẩn cao do chính họ hoặc của người khác đặt ra hay không, hoặc sợ rằng họ đang thiếu sót ở một khía cạnh nào đó hoặc thất bại ngay cả khi họ đang làm tốt.
Những người quá quan tâm đến ý kiến của người khác về họ: Họ xu hướng gặp nhiều rủi ro hơn vì họ sợ làm người khác thất vọng, đặc biệt là gia đình và bạn bè của họ. Họ cũng có thể cảm thấy xấu hổ hoặc bối rối vì không thể quản lý cảm xúc của mình.
Những người có động lực hoặc áp lực cao: Họ có thể dễ bị tổn thương hơn vì họ luôn cảm thấy áp lực phải duy trì thành công và hình ảnh bên ngoài của mình. 0
Những người đã trải qua tổn thương hoặc các sự kiện khó khăn trong cuộc sống:: Họ có nguy cơ khá cao vì họ có thể cảm thấy áp lực phải tỏ ra "mạnh mẽ" hoặc "kiên cường" khi đối mặt với nghịch cảnh vì họ luôn có nỗi sợ những quá khứ đau thương kia lặp lại một lần nữa.
Những người sống trong một xã hội nơi kỳ thị hoặc xa lánh những người mắc bệnh tâm thần: Họ rất có khả năng mắc phải chứng bệnh này vì họ luôn phải cố gắng tỏ ra bản thân mình ổn bằng nụ cười, điều khả thi nhất và dễ nhất họ có thể làm được, để mọi người xung quanh không xa lánh, bỏ rơi họ.
Mạng xã hội đã tiếp tay cho chứng “Trầm Cảm Cười” như thế nào?
Mạng xã hội luôn là một con dao hai lưỡi, nếu chúng ta kiểm soát được chúng thì sẽ rất hữu ích; tuy nhiên, nếu để chúng kiểm soát ngược lại thì bạn sẽ rất khó để kiểm soát được tâm lý và bản thân của bạn.
“Đáng chú ý rằng mạng xã hội có thể đóng một vai trò trong sự phát triển của trầm cảm cười”
Chuyên gia tâm lý Martin cho biết: “Sự so sánh liên tục với người khác trên mạng xã hội có thể gây hại cho tâm lý, dẫn đến cảm giác ganh tỵ, lo âu và trầm cảm, và điều này có thể dẫn đến cảm giác tự ti và mong muốn tỏ ra hoàn hảo, điều này có thể đặt cá nhân vào nguy cơ cao hơn trước trầm cảm cười.”
Chuyên gia tâm lý Eccleston cũng đồng tình: “Mạng xã hội có thể ảnh hưởng đáng kể đến trầm cảm cười vì nó tạo ra sự mâu thuẫn giữa cảm giác thực tế của người nào so với những gì họ đang thể hiện trên thế giới. Mạng xã hội cũng có thể làm cho những người đang đối mặt với trầm cảm cảm thấy họ cũng phải thể hiện một bản dạng nhất định để có được sự chấp nhận hoặc sự đánh giá, ngay cả khi điều đó không phải là điều họ thực sự đang cảm nhận.”
Chúng ta thấy những gì trên mạng xã hội của một ai đó chẳng qua đó là vì đó là những thông tin mà họ muốn chia sẻ, không phải là tất cả về họ. Tuy nhiên, có những bạn sẽ sinh ra cảm giác thèm muốn, ganh tỵ để rồi từ đó sinh ra nhu cầu và mong muốn đáp ứng với những hình ảnh và nội dung cường điệu hoặc giả mạo trên mạng xã hội (họ sợ người khác chê cười, thương hại, coi thường nên luôn “phải” bộc lộ điều tích cực, “nụ cười” trên mạng xã hội). Điều này khiến việc thừa nhận những cảm xúc buồn, tổn thương, lo âu hoặc trầm cảm của bản thân họ càng khó khăn hơn để tìm kiếm sự giúp đỡ.

Làm sao để phát hiện ra “Trầm Cảm Cười”?
Ngày nay thực sự chưa có những thông tin xác thực rõ ràng về các dấu hiệu của “Trầm Cảm Cười”, tuy nhiên, theo kinh nghiệm của chính bản thân mình, một người đã may mắn thoát ra khỏi “Trầm Cảm Cười” thì sẽ có những dấu hiệu nhất định để xác nhận liệu rằng mình có mắc phải chứng “Trầm Cảm Cười” hay không?
Cho những ai muốn kiểm tra chính bản thân mình:
Hãy ngẫm lại kĩ càng, nếu như câu trả lời của bạn cho các câu hỏi bên dưới đa số là “Có” trong thời gian gần đây, bạn cần lưu ý và tìm kiếm các sự trợ giúp từ người khác và từ chính bản thân bạn, các câu hỏi như sau:
Bạn đã từng phải tập cười trước gương hay chưa?
Bạn đã từng bị bỏ lại phía sau chưa?
Bạn có đang cảm thấy khó hòa nhập với xã hội và con người xung quanh hay không?
Bạn đã luôn sống vì người khác?
Bạn sợ làm ai đó thất vọng?
Bạn sợ bị người khác coi thường?
Bạn hay có cảm giác hưng phấn, vui vẻ, cười liên tục khi ở cùng bạn bè hoặc những người hợp gu nhưng lại cảm thấy vô vị khi ở 1 mình?
Bạn hay dễ dàng thỏa hiệp vì sợ rắc rối, sợ đưa ra ý kiến về một điều gì đó?
Bạn hay lo lắng, mất ngủ?
Bạn cảm thấy bạn đang đánh mất chính bản thân mình?
Bạn nhận thấy có điều gì đó không ổn với chính bản thân mình?
Cho những ai muốn biết liệu người thân xung quanh mình có đang mắc phải hay không?
Dạo gần đây cậu ấy có vừa trải qua tổn thương không?
Cậu ấy luôn là người chữa lành những người khác?
Cậu ấy luôn rất thấu đáo với những lời khuyên bổ ích?
Cậu ấy luôn có mặt để giúp đỡ người khác?
Cậu ấy có vấn đề với gia đình hay không?
---------------------------------------------------------
Cậu ấy có hay nhờ sự giúp đỡ từ người khác không?
Cậu ấy có hay tâm sự với người khác không?
Bạn có biết nhiều về cậu ấy không? Ý mình là biết thực sự, biết không chỉ qua những lời cậu ấy kể?
Nếu như 5 câu hỏi đầu tiên, đáp án đa số là “Có”, và 3 câu hỏi sau đáp án đa số là “Không” thì bạn nên suy ngẫm lại kĩ để giúp bạn của bạn. Rất có thể họ đang mắc phải chứng “Trầm Cảm Cười” và trong giai đoạn “không chấp nhận” được bản thân họ.
Vượt qua “Trầm Cảm Cười” như thế nào?
Cho những bạn đang nghi ngờ liệu rằng bản thân mình mắc chứng này:
HÃY KHÓC NẾU BUỒN!
Hãy chấp nhận việc mình có thể đang mắc phải chứng bệnh tâm lý và hiểu rằng mọi thứ có thể thay đổi.
Tạo ra cho bản thân những ranh giới lành mạnh với người xung quanh.
Nên suy ngẫm lại để thấu hiểu về bản thân và những nhu cầu thực sự của bản thân.
Đừng tiếp tục dùng “nụ cười” để cho xong chuyện, hãy dũng cảm đối mặt với những vấn đề khiến bạn cảm thấy không hài lòng.
Đừng tiếp tục dùng “nụ cười” để cho xong chuyện, hãy dũng cảm đối mặt với những vấn đề khiến bạn cảm thấy không hài lòng.
Nên vận động nhiều hơn.
Cho những ai đang nghi ngờ liệu người thân có mắc chứng này hay không:
Điều tuyệt đối cấm kỵ đó chính là sự đánh giá. Nếu bạn muốn giúp họ, làm ơn, thà là mặc kệ họ, còn hơn đánh giá họ.
Hãy tạo cho họ cảm giác bạn luôn sẵn sàng giúp đỡ họ, bạn luôn bên cạnh họ.
Hãy thấu hiểu họ, hãy thử đặt mình vào cuộc sống của họ để nhìn mọi việc dưới góc nhìn của họ.
Hãy để họ kể về họ, để họ nói ra nỗi lòng của họ.
Có thể kể về chính những khó khăn của bạn, chia sẻ về bản thân bạn trước để họ có thể đồng cảm và chịu mở lòng.
Luôn tôn trọng ranh giới cá nhân của họ.
Kết luận
Tóm lại, để giảm đi hội chứng này cho chính bản thân chúng ta hoặc cho những người thân của chúng ta thì chỉ có 2 điều cơ bản. Thứ nhất là “không nên đánh giá người khác, nếu được, hãy góp ý”. Thứ hai là “luôn sống thật với cảm xúc của bản thân mình, đừng đánh tráo cảm xúc này bằng cảm xúc khác, hãy để cảm xúc là chính nó”. Mình mong các bạn có thể chấp nhận được bản thân nếu như bạn đang mắc chứng này, hãy bình thường hóa mọi việc xung quanh để luôn sống thật với chính bạn thay vì là sống như một người khác trong thân thể của chính bạn. Vì một nụ cười đúng nghĩa và vì một ngày tốt hơn!